Ibu Rahayu về hưu

Minh Thần dịch Subud Voice January 2020

 
 

Nhiều người trong các bạn có lẽ đã đọc những nhận xét của Ibu tại buổi họp gần đây của WSA, những điều đã được phân phát cho mọi người qua e-mail.

Trong những nhận xét đó Ibu cho hay mình sẽ không đáp ứng nữa những yêu cầu của hội viên về việc cho tên mới và những chuyện khác. Bà nói: “Thực vậy, đã tới lúc tôi về hưu; trong tâm mình tôi không cảm thấy như còn làm việc.“

Trong buổi nói chuyện đó Ibu có những nhận xét lí thú về công việc trả lời những câu hỏi và yêu cầu của hội viên. Có chỗ bà nói: “Sự thật có một cái tên Subud không là điều cần phải có. Nhưng trên thực tế trong lúc này nhiều hội viên, tuy không là hầu hết mọi người, đều xin có một cái tên Subud. Họ thường hỏi về cái tên của linh hồn mình. Chà, nếu phải đi tìm cái tên đó, Ibu sẽ phát khùng.“

Bà đề cập tới một bức thư nhận được trong năm 2014, trong đó mình đã không thể trả lời vì với mỗi bức thư mình phải đợi chờ cho tới khi thực sự tiếp nhận được một câu trả lời, và điều đó thường đòi hỏi một thời gian lâu dài, những bà lại không biết trước được là khi nào. Bà cũng thúc giục hội viên Subud là đừng cảm thấy mình bắt buộc phải xin có một cái tên mới, vì cái tên cũ lúc sinh ra của mình cũng có thể thích hợp. Và nếu cảm thấy thoải mái với nó thì tội gì phải thay đổi?

Ibu đề cập tới số thư từ mình nhận được, và nếu đếm thì có tới “trăm cái, hàng trăm cái.“

Bà bổ nhiệm một bộ phận gồm Raymond Lee, Sharif và Tuti Horthy lãnh lấy công việc mình làm trước kia.

Bà nói họ đã làm công việc thông dịch trong nhiều năm. “Như vậy tức là họ thông thạo với những vấn đề xảy ra trên con đường tâm linh, những điều có thể tìm thấy trong những nói chuyện của Bapak.“

Bà yêu cầu WSA cung cấp tài chánh, và nhắc tới việc trước đây Bapak đã đề nghị công việc của bà nên được hỗ trợ. Bà còn nhận xét là hiện nay chi phí đã bớt đi vì có thể dùng email thay vì gửi thư qua bưu điện như trước kia.

 

 
     
 
  © 2020 Góc Nhỏ